1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [tddc] (H) - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

vendredi 11 mai 2007

Lê Thị Công Nhân có tội hay vô tội?

Lê Thị Công Nhân có tội hay vô tội?
Ls. NTVM
“… luật sư Lê Thị Công Nhân vô tội. Cô chỉ là một người yêu nước, yêu nước vô cùng mới có thể hy sinh cả tuổi trẻ và tự do của mình để tham gia hoạt động chính trị …”



Ngày 06 tháng 3 năm 2007 Cơ quan an ninh điều tra, Công an Hà Nội đã khởi tố, bắt tạm giam thời hạn 4 tháng đối với Luật sư Lê Thị Công Nhân sinh năm 1979, trú tại phòng 48 A7 tập thể Văn phòng Chính phủ, Đống Đa, Hà Nội về tội “tuyên truyền chống Nhà Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam”.

Lê Thị Công Nhân, phát ngôn nhân Đảng Thăng Tiến Việt Nam từ tháng 9 năm 2006. Từ đó cô đã nhiều lần bị A42 và sau đó là An ninh điều tra Công an Hà Nội triệu tập thẩm vấn nhiều lần ngay cả nhà riêng cũng bị khám xét, thậm chí có lúc cô còn bị giam lỏng ở nhà với lực lượng Công an chìm nổi từ Bộ cho đến khu vực (đặc biệt trong thời kỳ diễn ra Hội nghị APEC) trước khi bị bắt tam giam. Từ đó đến nay người nhà của cô chưa được phép gặp cô mà chỉ được tiếp tế đồ dùng cá nhân và ít thức ăn mua tại căng tin của Trại tạm giam số 1, Xuân Phương Cầu Diễn Hà Nội.

Gia đình luật sư LTCN đã mời một số luật sư theo nguyện vọng của luật sư LTCN nói với mẹ khi cô còn được gặp bà trước khi bị đưa đến trại tạm giam, nhưng các vị này khéo léo từ chối vì đây là một vụ án phức tạp và “nhạy cảm”. Cuối cùng được sự giới thiệu của những nhà đấu tranh dân chủ từng bị cầm tù trước đây, bà Trần Thị Lệ, mẹ luật sư LTCN đã mời luật sư Trần Lâm là một luật sư đã từng bào chữa cho những vụ án chính trị trước đây. Luật sư Trần Lâm đã nhận lời và ông đã làm những thủ tục bước đầu để yêu cầu cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận bào chữa nhưng đến nay vẫn chưa có phúc đáp từ phía cơ quan Nhà nước.


Ls. Lê Thị Công Nhân

Từ khi Luật sư LTCN bị bắt đến nay, báo đài báo ảnh phát thanh truyền hình Việt Nam đã đưa tin về cô như thể cô là một tội phạm, trong khi vụ án chưa đưa ra xét xử. Thật là trái ngược với điều 9 Bộ luật Tố tụng hình sự quy định rằng: “Không ai bị coi là có tội khi chưa có bản án kết tội của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật.” Điều dễ hiểu là các cơ quan ngôn luận này đều nằm dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản VN, đảng chính trị được quy định trong điều 4 Hiến pháp 92 là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Trong khi đó thông tin bên ngoài đặc biệt là ở Châu Âu, Châu Mỹ, người ta phản đối việc bắt giam này. Họ cho là chính quyền VN vi phạm nghiêm trọng về Nhân quyền mà chính mình đã ký kết tham gia từ năm 1982.

Vậy ta hãy thử xem luật sư LTCN tham gia Đảng Thăng Tiến Việt Nam, với tư cách là Phát ngôn nhân và đã có hoạt đông tích cực cho đảng này, là có tội hay không có tội, chỉ với những quy định pháp luật do chính Nhà nước Việt Nam ban hành.

1. Hiến pháp 1992 và Bộ Luật hình sự không có điều nào cấm một đảng chính trị được thành lập cũng như hoạt động tại VN. Người dân thì được phép làm những gì mà Pháp luật không cấm. Vậy việc thành lập một đảng chính trị khác không phải là việc làm sai pháp luật.

Dưới thời chủ tịch Hồ Chí Minh VN là một nước đa đảng. Đảng Cộng sản Việt Nam không biết “Sống, học tập và làm việc theo gương Bác Hồ vĩ đại” như thế nào mà bây giờ lại khẳng định ở VN chỉ có thể có duy nhất một đảng đó là đảng Cộng sản, còn các đảng khác đều bị coi là bất hợp pháp, thành viên của các đảng khác bị bắt tù đày?

2. Điều 88 nằm trong chương 11 thuộc phần “Các tội xâm phạm an ninh quốc gia”. Quốc gia là một nước gồm 3 yếu tố: lãnh thổ, nhân dân và chủ quyền. Cương lĩnh Đảng Thăng Tiến Việt Nam cũng như sau này là thành viên của Liên đảng Lạc Hồng đều xác định phương thức đấu tranh của họ là BẤT BẠO ĐỘNG, không vũ trang, giữ gìn vẹn toàn lãnh thổ và nhân dân thực sự có nhân quyền, đất nước có chủ quyền. Ở đây họ chỉ đấu tranh cho một chế độ đa đảng, mà đa đảng không có nghĩa là triệt tiêu đảng Cộng sản, họ chỉ đối lập với đảng Cộng sản. Như vậy tham gia một đảng chính trị khác chắng có gì xâm phạm an ninh quốc gia. Chỉ có đảng Cộng sản sợ bị mất quyền lãnh đạo độc tôn của mình nên quy kết các đảng chính trị khác là xâm phạm an ninh quốc gia để triệt tiêu họ mà thôi.

3. Điểm a) khoản 1 điều 88: “Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân” thì cần phải khẳng định chính quyền ở đây là chính quyền do Đảng Cộng sản lãnh đạo. Các thông tin qua mạng, khi trả lời phỏng vấn, những bài viết của Luật sư LTCN đều chỉ ra thực trạng của xã hội VN hiện nay, những tiêu cực, suy thoái cả về đạo đức, tham ô tham nhũng tràn lan mà báo chí cũng từng đề cập, ngay cả Trung ương đảng cũng phải phát động phong trào học tập đạo đức Hồ Chí Minh trong 4 năm (2007-2011). Đây không phải là tuyên truyền xuyên tạc mà là nói lên sự thật.

4. Điểm c) khoản 1 điều 88: “Làm ra, tàng trử, lưu hành các tài liệu, văn hóa phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Đảng chính trị nào cũng vậy họ cũng phải có tài liệu để hoạt động, mà họ đã đối lập với đảng Cộng sản đang là đảng duy nhất cầm quyền lãnh đạo Nhà nước nên bị quy vào tội chống phá Nhà Nước. Thật ra mục đích của họ chỉ muốn tạo dựng một Nhà nước tốt đẹp hơn.

5. Việc mở lớp dạy về dân chủ và nhân quyền ngày 03/02/2007 cho 3 sinh viên ở Hà Nam đã bị Cơ quan Công an chặn đứng khi chưa bắt đầu cho thấy là ở VN Nhà nước không muốn cho dân của họ hiểu biết về dân chủ và nhân quyền -là những điều mà chính họ đã tham gia ký kết Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị của Liên hiệp quốc năm 1982. Việc này cho thấy chính cơ quan Công an (đảng CS lãnh đạo) đã vi phạm quyền tự do tư tưởng, tự do ngôn luận cũng như quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp vào của công dân.

6. Báo chí những ngày gần đây trở lại đưa tin về việc hai luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, lần này có lẽ rút kinh nghiệm lần trước không còn bịa đặt trắng trợn nhằm nhục mạ bôi đen gây phản tác dụng làm cho độc giả không thể tin nổi, họ lại tìm cách tầm thường hóa những nhà đấu tranh dân chủ này. Họ cho đây chỉ là những người “bán nước cầu vinh”, chỉ là tay sai làm thuê cho kẻ địch bên ngoài. Họ nêu lên những món tiền mà NVĐ nhận (khoảng 80 nghìn USD) rồi gán cho những nhà đấu tranh cho dân chủ này chỉ vì ham tiền chứ chẳng có lý tưởng gì. Có thể nói không ai chỉ vì đồng tiền mà đổi cả sự tự do, cả cuộc đời của mình khi biết sự chuyên chính của chính quyền đang bị đảng Cộng sản này lãnh đạo là như thế nào. Còn việc hỗ trợ về mặt vật chất ở trong nước hay ở nước ngoài để một đảng phải chính trị có thể hoạt động được tốt thì ở đâu trên thế giới này cũng có. Ngay cả đảng Cộng sản ngày trước còn có tên là đảng Lao động Việt Nam cũng vậy thôi.

7. Nghe nói họ còn đề nghị thêm cho hai luật sư này tội danh “gián điệp”! Bản thân sự suy thoái về mọi mặt của Nhà Nước do đảng Cộng sản lãnh đạo này đã phá hoại chính cái Nhà nước của nó. Nó làm cho nhân dân mất lòng tin. Còn việc gọi là “cung cấp bí mật Nhà nước cho nước ngoài...” thì chỉ có vị nào trong TƯ đảng thì may ra mới biết, có lộ ra là do các vị ấy đưa ra thôi, còn hai luật sư phó thường dân này làm sao mà biết được “bí mật Nhà nước” này? Còn việc ”thu thập tin tức, tài liệu khác nhằm mục đích để nước ngoài sử dụng chống NNCHXHCNVN” thì phải hiểu rằng nếu NNCHXHCNVN thực sự tốt đẹp thì không ai có thể chống được.

8. Vợ luật sư Nguyễn Văn Đài và mẹ luật sư Lê Thị Công Nhân cũng bị quy là có dấu hiệu phạm vào “tội che giấu tội phạm”. Sao họ không nhớ điều 9 luật Tố tụng hình sự. Hiện nay hai luật sư này đã được xét xử đâu, mà còn phải qua nhiều giai đoạn tố tụng mới có thể định họ là tội phạm hay không thế mà đã vội cho hai người thân này có dấu hiệu trên được sao ?. Hơn nữa hai luật sư này hoạt động chính trị công khai, đặc biệt Đảng Thăng Tiến VN là một đảng công khai, Công Nhân đã quá tuổi vị thành niên, cô đương nhiên chịu trách nhiệm về mọi hành vi của mình. Không thể quy những người thân họ vào tội này được. Hoạt động chính trị của họ là công khai thì người thân của họ che giấu để làm gi?

Như vậy, luật sư Lê Thị Công Nhân vô tội. Cô chỉ là một người yêu nước, yêu nước vô cùng mới có thể hy sinh cả tuổi trẻ và tự do của mình để tham gia hoạt động chính trị và cô cũng biết trước là không khỏi bị tù đày. Và ở một đất nước mà tù chính trị bị cố tình xem như là thường phạm thì thử hỏi người dân còn có thể dám nói lên chính kiến của mình chăng ?
Hà Nội, ngày 21 tháng 4 năm 2007
Luật sư N. T. V. M.
tl

Aucun commentaire: